One Shot – Chương 4

.

BẢN EDIT ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ.

VUI LÒNG KHÔNG ĐƯA RA KHỎI WORDPRESS NÀY.

.

Chương 4

.

            Cái gì dần dần đi ngược lại, con đường này ngập tràn máu tanh, ta vì người mà trầm luân, cũng chỉ vì một mình người mà trầm luân.

 

Phác Trân Vinh biết mình hiện tại nhất định rất xấu, băng gạc trắng quấn quanh đầu, hai mắt đỏ ngầu, trên mặt còn có vài vết trầy xước, nhưng cậu mặc kệ hết tất cả. Cậu cảm thấy nơi này mỗi một chút không khí đều ngập mùi tanh, cậu cần phải có không khí trong lành , ngực nghẹn lại, ruột cuộn lên từng đợt chỉ muốn nôn ra hết thảy.

 

Lảo đảo bước ra khỏi phòng, Phác Trân Vinh muốn hít thở không khí trong lành, lảo đảo lên lầu, lại phát hiện nơi này và những phòng khác đều đã bị khóa lại. Không suy nghĩ nhiều, đưa tay lên đẩy cửa ra, nhưng trong nháy mắt mất động tác. Cho rằng đây chỉ là cánh cửa bình thường, chưa từng tưởng cũng không dám tưởng, cánh cửa này lại là như thế này.

 

Không gian bị phong kín, lọt vào tầm mắt đầy những thùng đựng hàng, có một vài cái đã bị mở ra, tất cả đều là súng ống đạn được. Phác Trân Vinh giật mình qua đi liền tỉnh táo lại, hưng phấn liếm liếm môi, chậm rãi đến gần, mở cái thùng gần đấy, trong thùng có ma túy. Nhưng không phải loại bột thường thấy, mà là một khối đá màu trắng được cắt gọn, đầu ngón tay khều khều một chút sau đó đưa lên mũi ngửi, Phác Trân Vinh mở to hai mắt. Tuy rằng đã bị trộn lẫn với các hỗ hợp khác không còn nặng như loại ma túy bột kia, thế nhưng hàm lượng methamphetamin phải cao hơn 20%! Phác Trân Vinh từ đáy lòng sinh ra chút sợ hãi, mật độ như vậy, ở đây chẳng biết có bao nhiêu, còn có cả vũ khí, những thứ kia sẽ làm cho bao nhiêu người nhà tan cửa nát…

 

Ngày thứ hai, cảnh sát điều hai đại đội tổng tấn công MR, tiêu diệt hai kho hàng.

 

“Ngô tổng tới, Vinh Tể tiếp đón.” Lâm Tể Phạm đưa tới một văn kiện, lùi lại một bên hai tay khoanh trước ngực, dù bận vẫn ung dung ngồi ở sofa chờ người. Đoàn Nghi Ân nhếch mi nhìn đống văn kiện cùng nhất cử nhất động mấy ngày nay của Phác Trân Vinh, đáy mắt lộ ra nghiền ngẫm, dập điếu thuốc trong tay.

 

“Ta đây nên vui đùa với hắn một chút.”

 

Sofa sang trọng, Đoàn Nghi Ân dựa nghiêng người ở một bên, trên tay là ly rượu vang đỏ, cạn một hơi, trên môi vương một vài giọt rượu tà mị câu dẫn, áo sơ mi đen cởi hai cúc, khuôn ngực màu mật ong như ẩn như hiện dưới ánh đèn lập lòe, bày ra bộ dạng như một con mèo lười, nhưng toàn thân lại toát lên vẻ lạnh lùng khó gần. Đối diện là người đàn ông dù đã hơn tầm tuổi trung niên thế nhưng khuôn mặt không quá già, trái lại càng khiến cho người ta cảm thấy thành thục ổn trọng.

 

“Mời Đoàn tổng đặt tiền cược.” Phác Trân Vinh trải đều các chips* của Đoàn Nghi Ân, lần lượt bày ra các mệnh giá.

 

“Ngô tổng có hứng thú chơi một ván lớn không?” Đoàn Nghi Ân chà xát những quân bài trong tay, lông mi hướng về phía trước khiêu khích, đuôi mày đẹp đẽ khẽ nhếch lên, đồng tử đen láy dưới ánh đèn khiến người ta không khỏi lạc tâm, nhưng lại không thể nhìn rõ thần sắc trong đáy mắt.

 

“Khách tùy chủ, Ngô mỗ, cúng kính không bằng tuân mệnh.”

 

Đoàn Nghi Ân đem toàn bộ lợi thế đều đặt trên người Phác Trân Vinh trước mặt, đầu cũng không ngẩng lên, “Mở lại.”

 

“Mời Ngô tổng đặt tiền cược” Phác Trân Vinh thầm kinh hãi, Đoàn Nghi Ân thật sự muốn chơi một ván lớn. Bài ở đầu ngón tay vừa tráo, chia tới Đoàn tổng đã liền thay đổi màu sắc và hoa văn.

 

“Đoàn tổng, hay chúng ta đổi chơi cách khác kích thích hơn chút đi, để cho tiểu dealer này tráo loạn bài lên, như vậy mới khó.” Người đàn ông ngắm nghía chỗ chips của mình, khóe mắt như có như không liếc tới chỗ Phác Trân Vinh, cũng không đưa tay đón bài được đưa tới.”Không biết, còn tưởng rằng MR quy củ không nghiêm nghị.”

 

“Ngô tổng nói đùa, chỉ là một dealer mà thôi, thế nào, Ngô tổng có ý gì?” Đoạn Nghi Ân cười, nhưng ánh mắt  lạnh như băng, toàn bộ sòng bạc rơi vào bầu không khí nặng nề hít thở không thông. Một lúc lâu sau, mới nghe tiếng cười gượng của người kia, “Chỉ sợ người của MR, Ngô mỗ không có phúc hưởng thụ.”

 

Ván bài kéo dài rất lâu, sau cùng đếm bài 23 với 25, Đoàn Nghi Ân thắng sát nút.

 

Bốn ngàn vạn, cứ như vậy dễ dàng tới tay.

 

“Cậu tên là… Phác Trân Vinh đúng không?” Đoàn Nghi Ân gọi Phác Trân Vinh lên cầu thang, nhìn bóng lưng cứng ngắc của đối phương, không khỏi buồn cười,  mình đáng sợ như vậy sao?

 

“Đúng vậy… Đoàn tổng? !” Phác Trân Vinh trả lời âm cuối thay đổi âm điệu, là bởi vì Đoàn Nghi Ân đột nhiên tới gần vì thế mà trong lòng có chút run.

 

“Đoàn, Đoàn…” Bị bức lui tới góc tường, Đoàn Nghi Ân vẫn không ngừng tiến tới, đột nhiên nảy sinh cảm giác mờ ám.

“Ngô… ! !”

Khuôn mặt hắn đột nhiên phóng đại ngay trước mắt cậu, sau đó môi liền bị một vị cảm ấm nóng bao trùm, Phác Trân Vinh không kịp kinh hô, hô hấp đã bị cướp mất. Đầu lưỡi khai mở khớp hàm tiến quân thần tốc, ép buộc đầu lưỡi mềm mại kia đáp lại mình, mạnh mẽ mút liếm như cuồng phong bão vũ không hề dịu dàng ôn nhu, môi lưỡi dây dưa âm thanh dâm mỹ bao trùm cả hành lang dài.

 

“Cứ thích thu hút sự chú ý của người khác như thế?” Đoàn Nghi Ân nâng cằm cậu lên, cũng không cố sức, tiến đến bên tai cậu thở ra hơi nóng rực, “Đi theo tôi.” Phác Trân Vinh nhìn chằm chằm đôi đồng tử màu nâu, một tia tà mị, một tia mạnh mẽ, một tia mê hoặc, còn có… không rõ thần thái hiện tại.

 

Quỷ thần xui khiến liền gật đầu.

 

“Tốt, tôi ở phòng kia chờ cậu.” Đoàn Nghi Ân cười đến vô hại, cảm giác như người kia thực sự không phải là hắn. Xoay người để lại cho Phác Trân Vinh một bóng lưng tiêu sái, cuối cùng, nói thêm một câu, “Đừng để tôi chờ lâu.”

 

Khi Đoàn Nghia Ân đi khỏi, Phác Trân Vinh dựa ở góc tường, thật lâu cũng không có hồi phục lại tinh thần.

————–

các cậu thấy chương này kích thích k =))) k hiểu bạn Vinh đã làm gì mà khiến anh Tuấn hóa sói nhanh thế kia nữa :)))) đúng là sức hấp dẫn k thể chối từ =))

*casino chips: dùng để chơi thay cho tiền mặt trong ván bài baccarat, mỗi loại màu sắc của chips là một mệnh giá khác nhau, thông thường thì toàn là mệnh giá USD thôi =)) mình cũng chỉ hiểu có thế nên bạn nào muốn hiểu kĩ hơn thì gg nha :3

 

2 bình luận về “One Shot – Chương 4

Bình luận về bài viết này